Hoài bão và Cuộc sống

Hoài bão và cuộc sống là 2 phạm trù khác nhau.
Bất cứ ai trong chúng ta đều đã từng 1 lần muốn ném mẹ hết mọi thứ và trốn đi.

Nhưng khi bị thằng “thực tế” nó ném cho cái dép vào mặt và lại cân bằng được. Chúng ta sẽ học ra được nhiều điều mà “ước mơ” ko dạy ta được.
narga a.k.a Nguyễn Đình Quân

Đàn ông, phụ nữ, sự trưởng thành

Bàn đạp tốt nhất của phụ nữ chính là tổn thương.
Sự trưởng thành của đàn ông chính là mất mát.
Người phụ nữ trưởng thành là khi thôi khóc vì một người đàn ông.
Người đàn ông khi biết khóc vì một người phụ nữ mới là người trưởng thành.
narga a.k.a Nguyễn Đình Quân

Đàn ông, sự nghiệp, thất bại

Là đàn ông nên nhớ, đừng bao giờ muốn nắm quá nhiều thứ trong tay. Sẽ có lúc, bạn không đủ năng lực chống lại cám dỗ, nếu không đủ khả năng đứng vững, người trắng tay sau cùng sẽ chỉ là mình thôi. Lúc đấy cả xã hội sẽ hê tất thẩy những thứ rác rưởi vào mặt bạn
narga a.k.a Nguyễn Đình Quân

Đàn ông 30 bắt đầu làm đẹp phần nhiều để cảm thấy đoàng hoàng tự tin.

Khi đàn ông ba mươi

Đàn ông 30 bình thản trả lời không muốn gì cả khi một thằng oắt con đầu vàng, quần côn bó, ép xe vào lề đường hất hàm muốn gì?
Đàn ông 30 bắt đầu có khái niệm chỉ số AQ đủ dùng.

Con người tốt và một xã hội tốt

Một điều có thể thấy là người Việt Nam thường coi thường những người lao động chân tay như thợ hàn, công nhân lao động, công nhân xí nghiệp…
Nhiều người trẻ chỉ thích làm trong những văn phòng tiện lợi, nhà có điều hòa.
Ở Việt Nam, giờ có nhiều người tốt nghiệp đại học, nhiều người có bằng MBA nhưng họ chưa đụng tay làm những việc thật bao giờ cả. Họ chưa bao giờ làm những công việc tay chân lấm láp.
Những người trẻ đó chỉ học trên giấy tờ, đọc sách nhưng họ chẳng hiểu gì thực tế cả. Nhưng khi mới đi làm lại thích được lương cao, tị nạnh với những người đi trước, chưa cống hiến nhưng lại đòi bình đẳng. Không được thì tỏ thái độ.
Vâng, vẫn ở Việt Nam, những kẻ trình độ không có, nhờ điều kiện lịch sử cũng như các mối quan hệ và vật chất để có một vị trí nhất định thường tỏ ra nguy hiểm, thể hiện bản thân muốn người ta thấy mình tài giỏi nhưng lại phô ra đúng bản chất và trình độ của mình. Những kẻ như vậy vẫn đang lèo lái những con thuyền lớn, đưa ra các quyết sách tầm vĩ mô lúc nào cũng tự kỉ mình là thiên tài, khoe mẽ bản thân, la liếm theo cách đã ngu mà còn tỏ ra nguy hiểm hoàn toàn nhờ rèn luyện trong môi trường xã hội thay vì bẩm sinh blah blah …
Nguyễn Đình Quân a.k.a narga

Đọc tiếp→

Cùng nhìn về một hướng

50 điều đàn ông muốn nhưng không bao giờ nói ra

Phụ nữ thường nghĩ đàn ông ít nói hay đôi khi không nói gì nghĩa là vô tâm. Thật ra có nhiều điều, đàn ông muốn nhưng chẳng qua họ không nói ra mà thôi.

Đầu tiên và khá quan trọng là luôn đọc hết những gì con trai viết ra. Vì anh khá lười viết nên đã viết thường thì rất muốn em đọc.

  1. Luôn dành một sự ngưỡng mộ nhất định vào những thời điểm nhất định.
  2. Biết thời điểm nào là thời điểm nhất định.
  3. Biết đầy đủ điểm mạnh và yếu của anh. Biết ghi nhận điểm mạnh và biết cách chấp nhận điểm yếu.
  4. Không bao giờ phàn nàn nếu anh đột nhiên yêu cầu một điều gì đó đáng phàn nàn. Mọi thứ đều có lý do của nó.

Nắm tay dạo phố

Đọc tiếp→

Nghệ thuật trong sự không hoàn hảo

Người ngoài nhìn vào có thể chỉ coi cái gì đẹp, cái gì hoàn hảo mới là nghệ thuật, nhưng chỉ có người nghệ sĩ mới biết nghệ thuật nằm trên quá trình sáng tạo chứ không phải thành quả cuối cùng. Một khi đã quên mình đi trong quá trình đó thì cho dù có là Van Gogh hay một anh hoạ sĩ quèn cũng đều cảm thấy thoả mãn như nhau, vì cái hạnh phúc của người ta đơn giản là sáng tác.
Người Nhật có một từ riêng cho cái này là wabi-sabi, hay còn gọi là nghệ thuật trong sự không hoàn hảo. Nếu để ý sẽ thấy rất nhiều thứ trong văn hoá Nhật, từ đồ gốm sứ cho đến bút đến mực, đều có vẻ gì đấy rất xù xì đơn giản, nhưng quá trình và công sức làm ra những thứ đó lại không phải là dễ. Đấy là vì không có gì tồn tại mãi mãi, không có gì có thể hoàn thiện, và không có gì hoàn hảo cho nên không nhất thiết, mà cũng không thể hướng đến cái gì perfect được. Triết lý này rất Phật, nó nhấn mạnh nhiều đến thả mình vào những khoảnh khắc của cuộc đời thay vì bị bận tâm vào những cái tạp nham.
Đừng có quá câu nệ vào vật chất, cũng đừng quá câu nệ vào hình thức, rồi lại đem những cái vật chất hình thức đấy của mình đi so sánh với người ta, vậy là thành ra chấp nhân chấp ngã mất rồi, mà thế thì còn gì là sướng của cái thú chơi, của đam mê hay đơn giản hơn chỉ là sở thích của bản thân mình?

Thật lòng

Đàn ông ngày hôm nay nói có, ngày mai đã nói không. .. Vấn đề nằm ở chỗ: cả hai lần đều là THẬT LÒNG. Phụ nữ nói có là không, nói không là có. Vấn đề ở chỗ là CHẢ LÚC NÀO THẬT LÒNG!
Narga