Nghệ thuật trong sự không hoàn hảo

Người ngoài nhìn vào có thể chỉ coi cái gì đẹp, cái gì hoàn hảo mới là nghệ thuật, nhưng chỉ có người nghệ sĩ mới biết nghệ thuật nằm trên quá trình sáng tạo chứ không phải thành quả cuối cùng. Một khi đã quên mình đi trong quá trình đó thì cho dù có là Van Gogh hay một anh hoạ sĩ quèn cũng đều cảm thấy thoả mãn như nhau, vì cái hạnh phúc của người ta đơn giản là sáng tác.
Người Nhật có một từ riêng cho cái này là wabi-sabi, hay còn gọi là nghệ thuật trong sự không hoàn hảo. Nếu để ý sẽ thấy rất nhiều thứ trong văn hoá Nhật, từ đồ gốm sứ cho đến bút đến mực, đều có vẻ gì đấy rất xù xì đơn giản, nhưng quá trình và công sức làm ra những thứ đó lại không phải là dễ. Đấy là vì không có gì tồn tại mãi mãi, không có gì có thể hoàn thiện, và không có gì hoàn hảo cho nên không nhất thiết, mà cũng không thể hướng đến cái gì perfect được. Triết lý này rất Phật, nó nhấn mạnh nhiều đến thả mình vào những khoảnh khắc của cuộc đời thay vì bị bận tâm vào những cái tạp nham.
Đừng có quá câu nệ vào vật chất, cũng đừng quá câu nệ vào hình thức, rồi lại đem những cái vật chất hình thức đấy của mình đi so sánh với người ta, vậy là thành ra chấp nhân chấp ngã mất rồi, mà thế thì còn gì là sướng của cái thú chơi, của đam mê hay đơn giản hơn chỉ là sở thích của bản thân mình?

1 thought on “Nghệ thuật trong sự không hoàn hảo”

  1. my friend;
    thanx alot for your awesome site and posts.you are wonderful.
    regards
    jojo

Comments are closed.