Trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta thường nghe nhắc đến 2 tiếng “Quân tử”. Để chỉ cho những ai có những hành động và việc làm minh bạch, cao thượng. Trong làng võ, tính cách người “Quân tử” càng được giới võ lâm nhắc đến và đề cao. Đối nghịch với quân tử là “tiểu nhân”. “Quân tử thượng đạt, tiểu nhân hạ đạt!” (Quân tử đạt về cái lý cao minh, còn tiểu nhân đạt về cái lý hèn hạ!). Tiểu nhân ngay từ đầu đã bộc lộ là tiểu nhân, ai nhìn vào cũng thấy, khó mà lầm được, nên dễ đề phòng cảnh giác, tránh xa tiểu nhân để giữ mình. Thói thường, người ta thường thích giao du với người quân tử, xa lánh kẻ tiểu nhân. Nhưng sự đời phân biệt quân tử với tiểu nhân không đơn giản như lựa đậu đen với đậu trắng, mà thực tế chân quân tử và ngụy quân tử lẫn lộn, thật giả khó lường.
Ngụy tức là giả, trá ngụy, dối trá, quỷ quyệt. Từ “ngụy quân tử” để chỉ những kẻ bề ngoài ra vẻ rất chính nhân, quân tử, sẵn sàng “đại nghĩa diệt thân” nhưng sự thật bên trong lại tự tư- tự lợi, thấy lợi quên nghĩa, sẳn sàng làm chuyện đê hèn, ác độc nhất cốt sao có lợi cho bản thân mình, còn mặc kệ người khác “sống chết mặc bây”
Đọc tiếp→